31 tuổi, sở hữu trong tay thương hiệu thời trang mang tên của chính mình, Alexander Wang ngày càng chứng tỏ được vị thế trong làng thời trang thế giới. Những thiết kế của Wang đa phần mang tông màu monochrome, xoay quanh sự cơ bản, trơn tru nhưng cũng đầy cá tính ở đường cắt may. Hiện thương hiệu Alexander Wang cũng như nhánh nhỏ của mình là T by Alexander Wang đã có mặt tại hơn 700 cửa hàng bán lẻ trên khắp thế giới.
Mới đây, Wang chính thức nói lời chia tay với thương hiệu Balenciaga, nơi anh giữ vai trò Giám đốc sáng tạo từ năm 2012. Chắc chắn thương hiệu nổi tiếng của Pháp sẽ phải tìm người thay thế, nhưng tôi nghĩ thật không dễ để có được một ai đó có tài năng, khả năng sáng tạo ở mức thượng thừa như Wang.
Còn hôm nay, tôi muốn chia sẻ nhật ký một ngày làm việc của Wang được đăng tải trên HarpersBazaar để thấy được tần suất làm việc của một trong những nhà thiết kế hàng đầu hiện nay là như thế nào 🙂
7:30 sáng. Tôi thức dậy với tiếng báo thức khó chịu từ điện thoại. Vâng, “khó chịu” vì tôi là một kẻ ngủ nướng chính hiệu. Mắt nhắm mắt mở, tôi lướt tay qua cả đống tin nhắn và email. Hôm nay có khá nhiều email từ Paris.
8:30 sáng. Tôi rửa mặt với sữa rửa hiệu Cle’ de Peau, bôi kem dưỡng ẩm RéVive, đánh răng, mặc quần áo và sẵn sàng đi làm. Trang phục của tôi giống như đồng phục vậy: Tôi có tới 50 chiếc quần jens màu đen, cả tủ quần áo đầy những chiếc áo phông đen, hoddie dáng suông đen, áo len đen, v.v… Tôi luôn thích cảnh trong phim American Psycho khi nhân vật chính mở cánh tủ quần áo ra và mọi thứ được sắp xếp theo tông màu. Tôi cũng mê giày sneakers và cả văn hoá sneakers nữa. Tôi có khoảng 40 đôi chỉ loanh quanh trong 3 phong cách. Tất nhiên là phần lớn chúng có màu đen. Mỗi tháng một lần, tôi lại đem chúng ra tiệm để nhuộm lại da.
9:00 sáng. Tôi rất tự hào vì mình là người đúng giờ và tôi luôn cảm thấy không thoải mái khi bước vào cuộc họp mà phải để mọi người chờ đợi. Tôi cũng thường ăn sáng ngay tại văn phòng: cháo yến mạch và nước hoa quả ép. Tôi không uống cafe vì tự thấy mình có trách nhiệm phải khỏe mạnh, công việc không cho phép tôi được ốm.
Mỗi ngày tôi nhận được khoảng 300 email và thật khó để trả lời hết tất cả. Tôi còn ghét nói chuyện qua điện thoại nữa. Có vài người bạn của tôi ưa tán gẫu, họ gọi vào buổi đêm và tôi thường nói với họ đi thẳng vào vấn đề luôn. Trừ khi là chuyện cấp bách, tôi thích gặp mặt trò chuyện hơn.
12:00 trưa. Tôi gọi bữa trưa và ăn ngay tại bàn làm việc. Tôi rất thích món sushi cá ngừ ở TriBeCa. Thỉnh thoảng tôi cũng đổi vị sang món Hàn Quốc với món cơm cá hồi nướng. Bây giờ tôi có thể ăn được mọi món mà tôi ghét khi còn nhỏ như bông cải và cà chua. Tủ lạnh ở văn phòng tôi chứa đầy nước khoáng Fiji và nước quả. Tôi uống tới 6 loại nước mỗi ngày: nước quả, trà đá, nước khoáng và sinh tố chưa tính đến 2 món khoái khẩu là sữa socola và root beer.
1:00 chiều. Nếu đó là ngày thử nước hoa, tôi sẽ bị “áp tải” đi để thử các mẫu mùi hương. Có lần tôi phải ngửi tới 40 mùi khác nhau, mũi như điếc đặc luôn và phải ngửi mùi hạt cafe liên tục để làm sạch khứu giác.
2:00 chiều. Tôi cố gắng sắp xếp lịch họp nối tiếp nhau trong vòng 1 tiếng đồng hồ, có những buổi họp chỉ mất 15 phút vì tôi luôn muốn đi thẳng vào vấn đề chính. Tôi có 10 buổi họp mỗi ngày, phát sinh thêm nữa là 15. Khoảng thời gian giữa các buổi “hành xác” ấy, tôi sẽ sắp xếp lại showroom, chỉnh trang lại lookbook và xem qua cách bài trí cửa hàng. Những cuộc họp kéo dài thường làm tôi cảm thấy uể oải. Âm nhạc là nguồn cảm hứng lớn với tôi. Tôi thích tất cả các thể loại nhạc. Tôi thích bày biện các loại hoa màu trắng trong phòng làm việc, có thể là hoa hồng cabbage, mẫu đơn hay huệ tây, v.v…
8:00 tối. Tôi rời văn phòng và đi về nhà. Tôi không còn thói quen đi ra ngoài ăn tối nữa. Tôi thường mua bữa tối mang về hoặc nhờ trợ lý gọi đồ ăn về nhà. Tủ lạnh nhà tôi bạn chỉ có thể tìm thấy hoa quả, mặt nạ đắp mắt Shiseido, rượu Vodka. Và cả nước uống diệp lục nữa, thứ đồ uống khó nhằn ấy giúp tôi cân bằng stress. Tối chủ nhật tôi thường xem phim nhưng thứ 6 hoặc thứ 7 là khoảng thời gian để tụ tập bạn bè và ăn uống. Tôi có một nhóm bạn từ thời còn đi học, chúng tôi thân thiết như gia đình vậy.
Một điều nữa là tôi rất ngại đám đông, tôi thường có cảm giác hơi xấu hổ khi tới những nơi đông đúc trong kỳ nghỉ hoặc khi ghé vào nhà hàng. Mỗi khi như thế, mọi người lại nghĩ là tôi có thái độ “sao xẹt”. Để thư giãn, tôi thường đi làm móng chân, đi mát xa 1 tuần/lần. Tôi còn rất dễ ngủ nữa khi thường xuyên ngủ ngon lành trên xe trên đường đến cuộc họp.
8:15 tối. Cứ về đến nhà là như thể tôi được chuyển sang “chế độ tự động”. Tôi bật ti vi nhưng có khi chẳng thiết xem, chỉ đơn giản là tôi muốn có âm thanh. Tôi không thích xem các bản tin vì chỉ tràn ngập chuyện giết chóc, mất tích. Tôi mê mệt các show ca hát và nhảy, phim hành động và phim hài. Bridesmaids là bộ phim yêu thích nhất của tôi, tôi đã xem nó cả trăm lần mà không biết chán.
Tôi cũng là tín đồ sưu tầm đồ nội thất theo phong cách vintage. Nhờ sợ giúp đỡ của một người bạn thân, tôi đã sở hữu khá nhiều món đồ độc và hiếm trong nhà.
12:00 đêm. Phòng ngủ của tôi có màu trắng và tối giản hết mức có thể. Có 4 cửa sổ lớn dài từ trần xuống sàn và nhìn ra một tòa nhà cao tầng.
Việc cuối cùng tôi làm trước khi đi ngủ cũng như việc đầu tiên mỗi sáng thức dậy, đó là kiểm tra e-mail. Sau đó tôi sẽ tắt tất cả đèn, ti-vi, máy tính, đặt báo thức và xem lại điện thoại một lần nữa. Người ta nói nên tắt tất cả các thiết bị 1 tiếng trước khi ngủ nhưng việc này thật khó vì tôi sợ bỏ lỡ điều gì đó. Dù biết đây là thói quen xấu nhưng nhỡ có ai ở Paris hay Châu Á email cho tôi thì sao?
تعليقات