Trong một mùa phim hè “tưởng là hứa hẹn, ai dè toàn xịt”, cuối cùng đã có một tia sáng. Đó là The Nice Guys (Những Gã Trai Ngoan), bộ phim trinh thám hài đã khiến tôi cười lăn lộn trong rạp vô cùng thoải mái. Chắc phải từ hồi Tây Du Ký của Châu Tinh Trì tới giờ mới có phim làm mình thấy hài như vậy.
Bộ phim theo chân thám tử lươn lẹo March (Ryan Gosling) và gã cơ bắp Haley (Russell Crowe) trong hành trình truy tìm Amelia, cô gái liên quan tới cái chết của một ngôi sao phim khiêu dâm. Mạch phim ban đầu hơi rời rạc một chút để mô tả câu chuyện của từng nhân vật chính, nhưng dần chín hơn ở phần sau và được chốt bằng một đoạn kết sắc bén. Mang yếu tố hình sự, The Nice Guys làm bạn bất ngờ liên tục khi các tình tiết được lật mở theo nhiều cách vô cùng độc đáo, dù đôi khi mọi thứ tưởng đã đi vào ngõ cụt.
Nhưng trong bất cứ đoạn nào, yếu tố hài hước vẫn được đẩy lên rất cao. Ai từng xem Kiss Kiss Bang Bang cũng của Shane Black thì sẽ thấy càng thích kiểu hài này hơn nữa. Cái hài được đặt trong tình huống, lời thoại mang tính trào lộng, tính cách nhân vật trái khoáy…, lại được truyền tải theo nhiều cách bất ngờ, làm khán giả bật cười từ đầu tới cuối. Mình thực sự không phải người dễ cười vì có cảm giác hầu hết các tình huống hài đều đã xem cả rồi, nhưng The Nice Guys lại có nhiều cách gây hài khác thường đầy đặc sắc.
Lấy bối cảnh thành phố Detroit đang bị đe dọa bởi ô nhiễm không khí do các ống xả xe hơi không được kiểm soát, bộ phim đưa ra một hướng giải quyết đầy “hippie” có tính châm biếm cao: làm phim khiêu dâm! Dẫu là một yếu tố hài, nhưng có lẽ đó vẫn là một thông điệp thú vị khi cho rằng nghệ thuật phải đánh động tới lớp khán giả bình dân nhất để họ hiểu về tình hình xã hội, để cùng nhau đấu tranh theo tư tưởng “make love, not war”. (Các bạn làm phim VN ơi!)
P/S: Chắc tuần sau phải coi lại, dù phim bị cắt vài đoạn. Vì hài, vì cần xả stress, vì không khí thập niên 70 thật cool, và vì Ryan Gosling!!!
Trung Rwo
Komen