Bộ phim The Wailing (Tiếng than) là một sự lựa chọn thú vị cho mùa Halloween. Nổi danh với hai bộ phim trinh thám ly kỳ The Chaser và Yellow Sea, đạo diễn Na Hong Jin lần này trở lại với một câu chuyện vẫn là về tội ác, nhưng khác biệt hơn hẳn bởi việc lồng ghép tính thần thoại đầy ghê sợ.
Mở đầu phim bằng trích dẫn trong Kinh Thánh, bộ phim dần đưa khán giả tới một ngôi làng nhỏ thanh bình tách biệt trong núi, nơi nhiều người bỗng nhiên bị hoang tưởng rồi nổi điên đi giết hết toàn bộ người thân trong nhà. Người thì bảo rằng họ bị điên vì ăn nấm độc, người thì bảo họ lú lẫn vì bị bùa chú của một người Nhật mới chuyển tới đây sinh sống. Nhân vật chính, cảnh sát Jong Gu, đi điều tra vụ việc và dần bị cuốn vào trong một nguy cơ ảnh hưởng tới gia đình anh.
Dù giống nhiều bộ phim thriller Hàn trong việc sử dụng nhiều máu me, nhưng The Wailing ít các cảnh mô tả trực diện hành vi bạo lực. Na Hong Jin tìm ra nhiều cách để tách biệt nó với những bộ phim kinh dị thông thường, mà một trong số đó là đem tới một không khí ma mị thông qua những hình ảnh ma quỷ rùng rợn. Dĩ nhiên, anh đủ thông minh để không sử dụng chiêu trò giật gân. Nhưng bằng cách xử lý bối cảnh, cách chỉ đạo diễn xuất, cách dựng phim có nhịp điệu, kết hợp với âm thanh nền ám ảnh, bộ phim vẫn đạt hiệu quả trong việc đem tới những cơn ác mộng trên màn ảnh.
Bộ phim có tiết tấu ổn trong nhiều cảnh, nhưng khi ghép vào vẫn có một cảm giác lê thê ở phần giữa bởi có nhiều phân đoạn hơi quá dài, tương phản với độ cần thiết của nó. Thực ra, bộ phim có thể kết thúc sớm hơn, khi tính cách của nhân vật chính Jong Gu đã phát triển xong. Thế nhưng, The Wailing có khoảng 40 phút cuối “hại não” với những chi tiết được lật mở liên tục để bác lại niềm tin đã gây dựng trước đó, biến bộ phim trở thành một thử nghiệm về sự cám dỗ của con người. Đến đây, bộ phim không còn rành mạch, nhưng vẫn tạo hứng thú bởi việc đánh vào óc phán đoán của người xem, khi cả khán giả cũng như nhân vật chính không biết đặt niềm tin vào ai, không hiểu ai là Chúa, ai là Quỷ.
Sau khi bị nắn gân suốt gần 2 tiếng với những dữ kiện ghê rợn, đoạn cuối đã đem tới một kết cục đen tối không ai ngờ tới và gắn kết lại thông điệp của phim một cách thú vị và khác thường. Việc làm khán giả vò đầu bứt tai là niềm hạnh phúc của đạo diễn và Na Hong Jin đã không chỉ làm được điều đó, mà còn khiến người xem sởn gai ốc suốt chiều dài phim. Hy vọng xem xong phim, ra đường sẽ phân biệt ai là Quỷ tốt hơn.
Theo Trung Rwo
Comments